Cái mặt lạnh đó là sao.
Thiên Ân lẽo đẽo đi phía sau Erik, từ lúc anh về đến giờ vẫn không thèm để ý đến cậu. Mặc dù cậu cũng biết không hỏi ý kiến anh mà tự ý đến chỗ Timmy là không đúng, nhưng cậu cũng là người đứng đầu một gia tộc, cũng cần lo cho tộc của mình. Không phải không tin tưởng anh mà cậu sợ anh không đồng ý để cậu mạo hiểm đến đàm phán với Timmy.
"Erik à"
Thiên Ân thấy Erik vẫn cúi đầu xử lý văn kiện không thèm nhìn mình. Cậu thấy hơi tủi thân, lấy tay chọc chọc vào áo anh.
Erik biết Thiên Ân lo lắng điều gì nhưng việc cậu đến chỗ Timmy thực sự đã làm đổ bình dấm chua chỗ anh rồi. Nhìn biểu hiện bây giờ của Thiên Ân anh cũng không đành lòng, quay qua nhìn Thiên Ân.
"Em biết mình sai gì chưa."
Ánh mắt ngập nước, đôi má phúng phính, vẻ mặt ủy khuất đấy bày ra cho ai xem chứ. Erik cảm thấy tâm bị nhéo một cái, kéo Thiên Ân vào lòng mình.
Thiên Ân thấy Erik cuối cùng cũng chịu để ý đến mình, cậu càng cảm thấy ủy khuất hơn, vùi đầu vào lồng ngực rắn chắc của anh.
"Em biết anh sẽ không vui nên không nói với anh việc đi gặp Timmy"
Càng biết anh sẽ không cho em đi nên em mới không nói đấy.
"Vậy bây giờ em thấy tôi có vui không"
Thiên Ân có chút chột dạ, ôm lấy vòng eo của anh, cắn môi nhìn Erik.
"Không phải tôi không vui vì em đi đến chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ac-quy/2901212/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.