Sáng hôm sau, , Hứa San nhận được cuộc gọi từ công ty cửa cô đi công tác đến cuối tháng ở phía Nam khiến cô nàng vừa có vui mừng lại buồn bã, cô đã hứa với Mộng Đình vậy mà giờ phải đi công tác, cô không nỡ chút nào . Nói chuyện với Mộng Đình một chút rồi cô thở dài thườn thượt đi ra xe .
Mộng Đình thường vẫn luôn ở nhà cả buổi sáng cô sẽ dọn dẹp rồi đi làm đồ ăn hay khắc tạc lại lên gỗ những gì mà cô thấy hay ho độc đáo nhưng giờ lại ở nhà với cái chân “ thương tật” này khiến việc cô di chuyển đi lại thôi cũng khó khăn chứ đừng nói là làm những thứ khác . Cô cố gắng vịn vào tay ghế đứng dậy đến tủ kính nơi đựng những món đồ độc đáo mở ngăn tủ bên dưới có rất nhiều gỗ thô nhỏ được cô bảo quản cẩn thận coi như báu vật . Mộng Đình lấy một khối mỏng trong đó rồi lấy những dụng cụ cần thiết ra tiến hành sở thích của mình . Cô nhớ lại con cá trong chiếc đĩa mà mình thấy ở nhà kho hôm qua bắt đầu khắc lại lên tấm gỗ mỏng kia . Cặm cụi cả buổi trời thời gian trôi qua lúc nào không hay lúc hoàn thành xong trời cũng đã hơi tối lại . Mộng Đình lại bắt đầu chật vật đi vào bếp kiếm đồ gì đó nấu qua loa một chút để ăn tối .
7:00 tối Mộng Đình đang xem chương trình trên tivi thì tiếng gõ cửa ngoài vang lên . Hơi nhăn mày khó chịu đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-anh-dung-lua-em-lan-nua/3615135/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.