Trong phòng lúc này chỉ còn hai người, Lâm Mộc Dương đi xử lí công việc
nên đã ra ngoài trước .
“ Thân thiết nhỉ ? “ – Lăng Quân nói .
“Bình thường thôi “.
“ Tôi không thấy thằng nhóc Tiêu Nam kia bình thường với cô chút nào “.
“ Đó là việc của cậu ta không liên quan đến tôi “.
“Việc hôm nay cũng thực cảm ơn chú nếu không còn gì thì tôi về trước đây “
Mộng Đình nói rồi định đứng dậy lại bị Lăng Quân ấn giữ hai vai xuống .
“ Đến cửa hàng ?”
"
“Đúng vậy “
'Chân thế này còn muốn đi sao “
ổn hơn rồi mà ‘
"
“Không được . Tôi xin nghỉ cho cô “.“ Không thể nghỉ được “
Hai người cứ thế nói qua nói lại mãi tới khi điện thoại của Mộng Đình reo lên .
“Alo, Mộng Đình hả cháu . Gia đình cô đang đi du lịch nghỉ dưỡng một thời gian chắc sang tháng sau mới về nên tạm thời cháu không cần tới cửa hàng đâu nhé “ – Giai Tuệ nói.
“Tận tháng sau ạ
?"
“ Uừ . Vậy thôi nhé cô sắp lên máy bay rồi ha”.
" À vâng a ".
Mộng Đình chào một tiếng rồi tắt điện thoại tâm trạng có hơi biến đổi .
'Sao vậy ? Bà chủ gọi ?”
“ Uhm . Được như ý chú rồi đó lại còn thất nghiệp tạm thời luôn “. – Cô vừa nói vừa nghĩ cũng thật là trùng hợp quá đi .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-anh-dung-lua-em-lan-nua/3588151/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.