Doãn Đình vẫn còn đang vui sướng nói: "Tối hôm nay trăng sáng khẳng định rất đẹp, nhãn hiệu bánh Trung thu này ăn rất ngon đấy. Cừu tổng đại nhân thật là hiếu thuận. Chúng tôi cũng mua bánh Trung thu cho mẹ tôi, hai lòng đỏ trứng, vô cùng ngon, mẹ tôi thích ăn cái đó nhất. Còn có trái bưởi. . . . . ."
Cừu Chính Khanh rất bất đắc dĩ nghe Doãn Đình tán gẫu, còn nói ông cụ đừng lo lắng, còn nói thật ra thì người trẻ tuổi bọn họ đều rất tốt, có thể chăm sóc mình, ngược lại sẽ nhớ thương ông bà, cho nên xin bọn họ yên tâm. Doãn Thực bên cạnh cũng mặt bất đắc dĩ, xin lỗi nhìn Cừu Chính Khanh một cái.
Cừu Chính Khanh cười cười, thật ra thì anh cũng không để ý có người tán gẫu với cha mẹ anh, miệng anh vụng về, không nói được mấy câu, hai phút nói của Doãn Đình còn nhiều hơn so với anh nói. Có tiểu bối trò chuyện, cha mẹ anh sẽ vui vẻ. Doãn Đình nhanh chóng báo cáo xong tình huống thời tiết cùng vật giá gần đây còn có thay Cừu Chính Khanh khoác lác thành tựu sự nghiệp.
Cừu Chính Khanh cũng không có ý tứ, Doãn Thực càng không có ý tứ, quyết định nhất định phải đưa thẻ khách quý cho người ta, tỏ chút áy náy.
Chỉ chốc lát Doãn Đình nói chuyện phiếm xong. Cô quay đầu nhìn mộ mẹ cô, oán trách Doãn Thực: "Cha hàn huyên thật lâu."
Doãn Thực giật nhẹ khóe miệng: "Em cũng không kém. Dầu gì cha cũng là tán gẫu với vợ mình, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-anh-dung-dan-mot-chut/2301445/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.