Ngày nghỉ kết thúc, Cừu Chính Khanh trở lại làm việc với tâm trạng thư thái.
Mao Tuệ Châu cũng đã trở lại, hàn huyên mấy câu cùng Cừu Chính Khanh ởtrên mạng. Nhưng bọn họ còn chưa gặp mặt, bởi vì Mao Tuệ Châu phải đicông tác. Cừu Chính Khanh không để ý lắm, anh ngược lại không gấp, kỳhạn mục tiêu là hai năm, anh cảm thấy rất đủ.
Không gặp Mao Tuệ Châu, Cừu Chính Khanh lại gặp được Doãn Đình.
Ngày đó là thứ sáu, tập đoàn Hoa Phú tổ chức yến tiệc khai mạc, CừuChính Khanh đi với tư cách là đại biểu của Vĩnh Khải. Cũng như những lần trước, vào cửa ký tên, tiếp đó là quà tặng, nghe diễn giảng, vỗ tay,ăn, uống rượu, hàn huyên cùng bạn buôn bán, giới thiệu bạn bè của nhau,trao đổi danh thiếp, tán gẫu nghiệp vụ, tán gẫu ngành nghề, tán gẫu kinh tế, tán gẫu quản lý.
Đã hình thành thì không thay đổi, ứng phó tự nhiên.
Nhưng lần này yến tiệc có một chút bất đồng. Đại biểu đột ngột đi tới,hướng anh giới thiệu là Phó tổng Hoa Phú, cô gái trẻ tuổi, cười lên rấtngọt.
"Xin chào, tôi là Thẩm Giai Kỳ." Cô gái kia hào phóng cởi mở.
Đại biểu Hoa Phú dè dặt, cung kính, còn cô gái họ Thẩm kia, Cừu ChínhKhanh biết người này là ai. Chủ Hoa Phú - Thẩm Phú Hoa có vị thiên kim,nghe nói phong nhã hào hoa, hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, có điểmgiống với Tần Vũ Phi. Trước mắt chẳng phải vậy ư?
"Chào cô." Cừu Chính Khanh lễ phép đáp lại, "Vĩnh Khải, Cừu Chính Khanh."
"Tôi biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-anh-dung-dan-mot-chut/2301444/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.