Xung quanh trạm dịch đều là núi cao trùng điệp, trong phạm vi trăm dặm không có người ở, chỉ có một quan đạo trước cửa nối liền Nam Bắc.
Lúc này cửa hàng rào trạm dịch mở rộng, ở giữa cửa đặt một chiếc quan tài, mấy trăm tướng sĩ bảo vệ xung quanh, mặc đồ tang, tay cầm cờ trắng, hết sức nghiêm trang.
Ven đường quan đạo lại trú đóng nghìn vạn sĩ tốt, tư thế oai hùng, khí thế như hùm.
Tấn Trừ dắt ngựa đứng trước quan tài.
Khoảnh khắc nhìn thấy người đối diện thì hắn biết, suy đoán nào đó trong lòng hắn đã được xác minh.
Người nọ cũng mặc đồ tang, chỉ là kiểu dáng chiến y bên trong lại là của tiểu tốt hạng bét. Lúc này, ông ta thấy Tấn Trừ nhìn mình thì đi ra khỏi giữa những tướng sĩ, đến trước mặt Tấn Trừ, giơ tay vỗ vai hắn.
"Con trai ngoan." Ông ta khen ngợi một tiếng, sau đó xoay người đi vào trong trạm dịch: "Đi vào rồi nói."
Tấn Trừ không lập tức đi theo, chỉ vén mí mắt, mặt không biểu cảm nhìn quét bốn phía, sau đó giơ tay cởi mũ tang trên đầu, thẳng tay xé áo tang trên người, thuận tiện ném về phía quan tài, rồi đi nhanh về hướng trạm dịch.
Tướng sĩ xung quanh đều cúi đầu tránh ra.
Sân nhỏ bên trong trạm dịch lát đá, chỉ là lúc này trên phiến đá còn vết máu chưa phai, còn kéo theo vài vệt máu loang lổ ngoằn ngoèo, thẳng tuốt đến rừng trúc hai bên.
Chỗ rừng trúc, mấy cỗ thi thể nằm ở đó, nhìn kiểu dáng y phục, có thể thấy là dịch thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xieng-xich/1064868/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.