Vừa lúc hai người đang giằng co qua lại ngoài hành lang thì Lương Thừa Tuấn kịp lúc trở về. Y vội vàng tiến đến, mạnh mẽ can ngăn. 
"Anh làm gì vậy? Mau buông anh ấy ra!" 
"Bác sĩ Lương!" Doãn Thiên theo bản năng mà nhìn đối phương bằng ánh mắt khẩn cầu cứu giúp. 
"Tôi cứ không buông đấy, anh lấy quyền gì để xen vào chuyện của hai chúng tôi" Đôi đồng tử đen huyền vốn đã âm trầm lạnh lẽo nay nhìn thấy người tới là Lương Thừa Tuấn thì càng thêm phần ác liệt rét căm. Thậm chí còn thể hiện rõ sự cạnh tranh thù địch. 
"Nơi này là trước cửa nhà tôi, anh Hàn lại là bạn của tôi, sao tôi có thể nhắm mắt làm ngơ cho được." Y cũng không thèm nhượng bộ, bình tĩnh nhìn Dịch Dương, đanh giọng nói. 
"Tôi không biết giữa Dịch tổng đây và anh Hàn đã xảy ra chuyện gì, nhưng tôi mong anh hãy tôn trọng quyết định của anh ấy. Nếu anh Hàn đã không muốn đi cùng anh, vậy xin anh hãy bỏ anh ấy ra. 
"Anh nói gì?" Thần sắc trên mặt Dịch Dương ngày một khó coi. 
"Đây là nhà của anh?" Hắn chỉ thẳng vào căn hộ 315, gắn giọng hỏi. 
"Hai người ở chung?" 
Dịch Dương lúc này mới chịu buông tay, ngỡ ngàng nhìn Doãn Thiên, nhếch môi cười chua chát. 
"Em không muốn quay về...là vì hắn ta sao?" 
"Tôi và bác sĩ Lương không giống như anh nghĩ." Anh có chút cuống cuồng giải 
thích. 
"Vậy thì như thế nào?" Hắn bị chính cơn ghen của mình át đi lí trí, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xieng-xich-cuong-si/3730568/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.