Chiều hôm sau, Doãn Thiên đang cặm cụi loay hoay dưới bếp hầm thịt theo công thức nấu ăn học được từ trên mạng thì chuông cửa bất ngờ reo vang. 
Anh vội vàng tắt bếp rồi cởi tạp dề ném sang một bên, trong lòng vẫn đinh ninh người bấm chuông là Lương Thừa Tuấn hoặc là bộ phận chuyển phát nhanh nên anh trực tiếp bước ra mà không thèm kiểm tra thông qua lỗ mắt thần. 
Vậy nên, cánh cửa lớn vừa mở, Doãn Thiên còn chưa kịp nhìn thấy đối tượng đến là ai, cả cơ thể đã rơi vào một cái ôm ấm áp. ( 
Toàn thân anh thoáng chốc cứng đờ khi nhận ra mùi nước hoa quen thuộc đang chập chờn vờn quanh nơi chóp mũi. 
"Dịch...Dương..!" Yết hầu anh khô khốc, có đôi phần nghẹn ứ run run. 
Đối phương vẫn giữ nguyên tư thế, im lặng chẳng trả lời. Vòng tay hắn càng thêm siết chặt, hệt như muốn đem cả thân thể của Doãn Thiên khảm sâu vào trong máu thịt của chính mình. Hắn mệt mỏi gục đầu vào bã vai anh, vùi mặt vào cổ anh, tham lam hít lấy hít để mùi hương rất riêng mà mỗi đêm hắn vẫn hằng mong nhớ. 
"Dịch Dương!" Doãn Thiên khẽ gọi thêm lần nữa. Kỳ thực lực tay của hắn quá mạnh khiến cho eo anh có chút đau. 
Dịch Dương lần này mới phản ứng lại, hắn từ từ thả lỏng, hai mắt có chút đỏ ấm ức nhìn Doãn Thiên. 
"Chẳng phải em đã hứa sẽ ngoan ngoãn ở nhà đợi anh về sao? Em còn nói...chỉ cần anh thành công ký được hợp đồng em sẽ vào bếp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xieng-xich-cuong-si/3730567/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.