Buổi tối, như thường lệ Dịch Dương giúp Doãn Thiên kì cọ thân thể sạch sẽ xong rồi mới tắm cho mình.
Anh đang ngồi ở trên giường nhàm chán lật vài trang tạp chí ra xem thì tên vô
sỉ nào đó liền tẽn tò đi đến. Hắn khẽ khàng ngồi xuống bên cạnh anh, vừa
dùng chiếc khăn lông nhẹ nhàng lau tóc vừa ngó sang Doãn Thiên, kiếm cớ chuyện trò.
"Em đang làm gì đấy?" Dịch Dương biết rõ như vẫn cứ hỏi thừa.
"Nhìn không thấy à?" Anh như có như không nhàn nhạt đáp.
Thái độ bốc đồng lãnh đạm của đối phương khiến hắn nhất thời nghẹn họng chỉ biết ngậm ngùi cười khổ cho qua.
Đợi đến khi quả đầu ướt nhẹp đã khô ráo nước, Dịch Dương cẩn thận mở hộc tủ cạnh giường lấy ra một quyển sách mới toanh cùng với chiếc hộp nhỏ.
"Cho em này."
Doãn Thiên ngạc nhiên nhìn hắn, trong mắt hiện lên vài phần nghi ngại, mơ hồ.
"Gì đây?" Anh gấp lại tạp chí, hiếu kỳ truy vấn.
"Quyển sách đó là đền bù cho em vì lần trước anh lỡ đem đi đốt. Còn cái kia là một chiếc điện thoại cảm ứng, anh mua để mỗi khi ở công ty mà nhớ em thì cũng có thể gọi điện về nói chuyện tán gẫu trong giây lát." Hắn thành thật trả lời. Đôi đồng tử đen huyền lúng luyến tựa sao đêm. (2)
Doãn Thiên nhận lấy quyển sách từ trên tay Dịch Dương cùng chiếc hộp. Đây đúng là quyển "Cuộc đời ngắn lắm đừng ôm muộn phiền" của tác giả Mộc Nhi mà lần trước bác sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xieng-xich-cuong-si/3647394/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.