“Đi tầm bảo về rồi à? Chơi vui không con gái?” – Trung niên khoát tay cho Hoàng Đình ngồi ghế đối diện, sau đó vỗ vỗ lưng Lê Thị Ngọc Ngân cưng chiều hỏi.
Ngọc Ngân cười hì hì nói “Cha, chơi vui. Con với sư huynh tìm được đá Bạch Thạch. Những sắp tìm được bảo vật thì lại bị người đoạt trước”
“Có Hoàng Đình đi theo con mà vẫn có người đoạt đá Bạch Thạch của con à? Không đúng,con nói là đá Bạch Thạch”
Lúc này Hoàng Đình mới trịnh trọng nói:”Sư phụ, xác thực là đá Bạch Thạch, hơn nữa là loại cực tốt. Nhưng người đoạt đá cũng không phải người tầm thường”.
“Ồ, nói rõ xem nào”
“Là, sư phụ.”
Sau đó, Hoàng Đình đem chuyện gặp Đặng Lâm kể qua 1 lần cho Hắc Báo sư phụ của hắn nghe.
“6 tuổi, huyền khí trung kì. Quả thật đúng là quái vật. Như vậy sư phụ của tên nhóc này chắc cũng k phải hạng không có tên tuổi. Tụi con có dò ra được người đứng sau tên nhóc là ai không?” – Hắc Báo đúng là tay già đời vừa nghe xong đã có phán đoán.
Hoàng Đình: “Sư phụ, con có hỏi qua những người hàng xóm ở đó, nhưng điều tra không có lấy 1 chút tin tức gì về sư phụ của thằng nhóc đó cả. Chỉ có cha mẹ tên Đặng Lâm này là người bình thường, quê ở Bến Tre vừa lên Sông Bé đi vùng kinh tế mới, nhà lại rất nghèo khổ. Cho nên người đứng sau chỉ dạy tên nhóc kia hẳn không phải 2 người bọn họ. Mà đứa em của tên Đặng Lâm này mới 3 tuổi nhưng tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-quy-truyen-thua/194378/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.