Những nhóm khác liền nhanh chóng tập hợp lại, mọi người lần mò đi về phía trước.
Còn nhóm của Đặng Lâm thì vẫn đứng yên bất động. Quách Băng Vân đột nhiên không nhìn thấy mọi người và cha mình cô hết sức hoảng sợ. Lần đầu đi trộm mộ mà cô đã gặp chuyện li kì như vậy khó trách không chịu nổi đã khóc lên thành tiếng.
Cũng may ở đây còn có một người nữ khác là chị Giang để an ủi cô. Chứ nếu không Đặng Lâm và anh Sơn cũng chỉ bó tay bó chân.
“Được rồi. Cô bình tĩnh đi, đây chỉ là trận pháp mà thôi, không có nguy hiểm gì đâu Nên cô không cần lo cho ông Quách. Nếu còn không nín, bọn tôi sẽ bỏ cô lại mà đi ra ngoài à!”. Đặng Lâm hết sức bực mình nói.
Bởi vì ở các nước phương Đông thường có phong thuỷ đại sư chuyên bố trí trận pháp huyền ảo cho nên nghe thấy trận pháp thì mọi người cũng không thấy kì lạ. Chỉ có điều trận pháp của đám người thật sự huyền diệu như vậy sao? Có thể biến đổi khung cảnh xung quanh sao? Dĩ nhiên là không thể rồi.
“Ông chủ... Không, cậu Lâm! Cậu nói đây là trận pháp phong thuỷ sao?”. Chị Giang nhìn Đặng Lâm hỏi, mà Sơn và Băng Vân cũng ngước mặt lên nghe ngóng. Trên đôi mắt Băng Vân vẫn còn đọng lại nước mắt hết sức đáng yêu khiến cho người ta muốn lao đến ôm ấp vỗ về.
“Không phải Phong thuỷ trận pháp mà là chân chính trận pháp thực sự. Nếu đã không còn chuyện gì, chúng ta cũng lên đường thôi”
Nói xong Đặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-quy-truyen-thua/1372818/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.