Mọi người nhìn từ xa thì đã thấy những dấu chân để lại trên nền băng tuyết. Rõ ràng đây không thể nào là do co người để lại mà là của một loài động vật bốn chân nào đó. 
“Ám nói đúng, đây là dấu vết do hổ, báo để lại. Liệt Hoả đạo hữu không nên kích động mà vu oan cho người của Đặng Lâm”. Ông Quách nhìn thấy dấu chân cũng thở dài nói. 
“Mọi người chia làm hai nhóm, một nhóm do ông Quách và Đặng Lâm phụ trách ở lại đây canh phòng cẩn thận. Nhóm còn lại gồm có ta, Liệt Hoả sẽ đi điều tra lần theo dấu vết để lại. Mọi người có ý kiến gì không?”. Ám nói ra ý kiến của mình. 
Trong lúc mọi người ai cũng gật đầu đồng ý thì có người mở miệng nói: “Ta không đồng ý, ta muốn Đặng Lâm cũng phải đi theo điều tra cùng với chúng ta” 
Ám nhìn Đặng Lâm thăm dò hỏi: “Cậu đi theo chúng tôi điều tra, có vấn đề không Đặng Lâm?” 
Đặng Lâm thoải mái đồng ý, vì nó nhìn ra được đây là dấu chân của hai con Báo Tuyết mà thôi. Hai đội nhanh chóng hành động, nhóm người ông quách thì liền gom lại chung một chỗ. Còn nhóm người Đặng Lâm thì dùng đèn pin lần theo dấu vết Báo Tuyết để lại. 
Cỡ hơn 10 phút sau, nhóm người Đặng Lâm đi một đoạn khá xa cách chỗ căn cứ gần 2km thì không còn vết máu để lại, mà dấu vết chân cũng không còn thấy nữa. Gió thổi to làm cho đám người thêm cảm thấy lạnh lẽo. 
“Không còn thấy dấu chân hay vết máu để 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-quy-truyen-thua/1372816/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.