Sáng hôm sau lúc Ninh Kinh Vũ rời giường đã nhìn thấy trên bàn làm việc đặt một tách trà Quân Sơn còn chưa nguội lạnh, bút máy vàng kim nằm cạnh đó, công văn bên trên viết được một nửa, nét bút tinh tế mạnh mẽ. 
"Bùi đô thống đâu rồi?" Y bưng tách Quân Sơn kia lên, chậm rãi uống cạn. 
"Hôm qua phu nhân từ nước Anh trở về, sáng sớm ngài ấy đã vội vã đi đón người." Người hầu bưng một chậu nước ấm bước vào, không hề lấy làm lạ với cảnh tượng hỗn độn trên giường, quen tay quen chân nhanh nhẹn dọn dẹp gọn gàng, thay chăn, mang quần áo đi, thay hương trong lò, nếu chừa lại dấu vết để phu nhân nhìn thấy thì chắc chắn sẽ bị đô thống răng dạy một trận. 
"Hiểu rồi, vậy tôi đi đây." Ninh Kinh Vũ nhặt áo choàng lông đen từ dưới đất khoát lên người mình, để lộ ra một đoạn cần cổ trắng nõn, gió lùa cuốn góc áo phất phơ, không chút luyến lưu nào mà nhanh chóng rời đi. 
Sau này Bùi Thanh Viễn lại tới Tân Thái tuồng viện xem kịch thêm mấy lần, mỗi lần xem xong Ninh Kinh Vũ đều sẽ biết ý mà ngủ cùng hắn. 
Trên phương diện này bọn họ thật sự rất biết cách chơi, ví dụ giữa đêm tối bên trong ô tô Ninh Kinh Vũ sẽ chủ động quỳ xuống cắn mở khóa quần Bùi đô thống khẩu giao cho hắn, hoặc ngồi ở ghế lô nửa lộ ra bên ngoài trên lầu hai của rạp hát bị quan quân mang bao tay trắng dùng ngón tay sờ tới cao trào, dưới bàn mạt chượt ái muội cọ cẳng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-linh/884537/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.