Feston dứt lời, sau đó cởi ra dây thừng dùng để trói Glen, hắn đương nhiên vẫn để ý đến sự kiện lần đó, hắn không thể làm gì Phong Triển Nặc nhưng đối với Glen thì có thể.
Bob nhìn bọn họ một cách đầy thâm ý, không biết Nile có hiểu chuyện gì đang xảy ra hay không, nó trợn tròn mắt, trên mặt và khóe miệng của Glen đều đổ máu, cầm trong tay một đống tro tàn, vừa chạm vào thì liền tan thành tro bụi.
Phong Triển Nặc khoanh tay giống như đang xem diễn, khóe miệng hạ xuống, lại hơi hơi nhếch lên, hắn chỉ đứng nhìn, không nói lời nào, cũng không cần nói, hắn đi ngang qua Glen rồi kéo Feston sang một bên, hôn vài cái lên môi của đối phương, “Được rồi, anh nói nhiều quá rồi, không cần phải nổi giận vì người khác.”
“Không phải vì cậu ta mà là vì cậu.” Feston sửa lại cho đúng, giống như vừa rồi chưa từng xảy ra chuyện gì, hắn ngồi xuống ghế sô pha, tiếp tục bưng tách cà phê lên.
Cà phê vẫn còn bốc khói, hắn khoát tay, ý bảo hắn đã nói xong, hiện tại tùy tiện Phong Triển Nặc muốn xử lý thế nào cũng được, Glen dường như bị những lời của Feston làm cho bừng tỉnh, sát ý dần dần biến mất, khuôn mặt bịt kín một màu u ám.
“Lúc trước tôi cũng không ngờ sẽ có ngày hôm nay, Glen cũng biến thành cái dạng này, thật sự không ngờ.” Không thể nói rõ là thất vọng hay là tiếc nuối, tiếng thở dài giống như châm chọc của Phong Triển Nặc dường như đang đâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-ai-sat-thu/3102352/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.