Địa chỉ mà Phong Triển Nặc nói ra là một khách sạn, không phải tất cả thành thị đều có nhà của hắn, nhưng nhất định sẽ có một nơi tương đối an toàn, khách sạn này là nơi mà hắn thường xuyên vào ở, khác với chỗ của Bob, những người tới nơi này đều là người giàu có và những nhân vật nổi tiếng, việc giữ bí mật và bảo vệ an ninh của khách sạn cũng không tệ.
Sau khi ăn uống một chút thì tắm rửa cho sảng khoái, sau đó lại đi ngủ một giấc, khi hắn tỉnh lại thì hoàn toàn tỉnh táo thoải mái, Feston đang ở ngoài phòng khách bật tivi, trong phòng có thể mơ hồ nghe thấy tin thời sự, bạo động trong tù, hình ảnh trên hiện trường vô cùng hỗn loạn, còn có người đặt bom, hoặc là một loại thuốc nổ tự tạo gây nên vụ cháy nổ.
Xuyên qua khe cửa có thể nhìn thấy tivi, Phong Triển Nặc ngồi dậy từ trên giường, khi hắn ưỡn lưng đi đến thì Feston liền đưa cho hắn một ly cà phê, rèm che được kéo ra, tiết trời bên ngoài xem như không tệ, Glen bị cột vào một chiếc ghế sô pha đơn, có lẽ cả đêm không ngủ, đối mặt với vách tường, hai tay bị trói ngay trước tầm mắt của Feston.
“Anh thật sự không cho cậu ấy một chút cơ hội nào à.” Nếu Glen muốn cởi bỏ dây thừng thì Feston nhất định sẽ nhìn thấy, hiện tại Phong Triển Nặc có được tự do nên giọng điệu cũng trở nên thoải mái hơn nhiều.
“Cậu ấy và cậu là cùng một loại người, tôi đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-ai-sat-thu/3102350/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.