Người trên giường nhúc nhích, khi Phong Triển Nặc tỉnh lại thì lập tức cảm giác được một người khác đang ở bên cạnh, tầm mắt từ mơ hồ trở nên rõ ràng, trước mắt của hắn là Feston, nhưng hắn chưa từng nhìn thấy Feston trông tệ hại như vậy, rốt cục là Feston đã mấy ngày không ngủ?
“Hey, tôi vẫn chưa chết….” Hắn giật giật ngón tay, phát hiện hắn tỉnh, trong lòng của Feston liền bình tĩnh trở lại, vội vàng nắm chặt tay của Phong Triển Nặc, “Cậu đương nhiên vẫn chưa chết, đã trải qua vô số chuyện, nếu cậu dám chết trong tù thì tôi sẽ không bỏ qua cho cậu!”
Nói một cách hung dữ, sau đó Feston nắm lên tay của hắn rồi hôn một chút, “Cậu dám nói với tôi là cậu đã vượt ngục, cậu muốn gạt tôi là cậu đã vượt ngục rồi sao?!”
Bác sĩ bảo rằng Phong Triển Nặc có thể tỉnh lại bất cứ khi nào, bởi vì câu này mà Feston vẫn chưa hề rời khỏi giường bệnh, hiện tại hắn thoạt nhìn rất tàn tạ, hơn nữa cũng rất tiều tụy, bộ dáng thịnh nộ càng khiến vẻ mặt âm trầm hơn bình thường.
Nhìn thấy dáng vẻ âm trầm của Feston, còn có mái tóc rối bù, Phong Triển Nặc cố gắng nâng tay lên để chạm vào mặt của đối phương, “Tôi thật xui xẻo, hóa ra người đó lại chính là anh.”
Hắn còn cố ý nói đùa, “Anh không giận đến mức muốn giết tôi ngay lập tức chứ?”
Feston cau mày, “Không tới phiên tôi ra tay thì cậu cũng đã gục ngã.”
Giờ phút này bên trong ánh mắt vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-ai-sat-thu/3102339/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.