Tần Kha mỉm cười với viên cai ngục: "Nhanh như vậy đã rời đi, thật đúng là không nỡ bỏ các ngươi." Nói rồi hắn thoáng thả lỏng gân cốt trên tay, bởi vì vẫn bị cột cho nên tay xuất hiện vết lằn, vừa đau lại vừa nhức.
Cai ngục nhịn không được lúng túng cúi đầu: Bà nó, đây lại là yêu nghiệt phương nào vậy, đi vào mới chỉ một ngày đã được ra ngoài! Còn là Tam Hoàng tử đích thân phái người tới truyền lệnh thả ra ngoài, đúng là quái lạ!
Tuy rằng Tần Kha đi vào không bao lâu nhưng đi ra thấy ánh nắng sáng loáng vẫn không quen lắm, hắn nhắm một mắt lại, lúc mở ra liền thấy một người phụ nữ đang đứng trước mặt, một người phụ nữ cười còn khó coi hơn cả khóc. Chân mày hắn giật giật, giang hai cánh tay...
Ngực không cảm thấy được lấp đầy như dự đoán, ngược lại cổ bị người kéo mạnh xuống, sau đó một đôi môi đỏ mọng xinh đẹp trong nháy mắt chặn miệng của hắn, dùng sức hôn thật sâu, giống như là thê tử đã chờ nhiều năm vội vã dùng môi để tuyên cáo chủ quyền đối với phu quân. Như vậy... khụ khụ, thật ấm áp!
Đám người Lục Bái nghiêng đầu sang chỗ khác, âm thầm nôn mửa: Người phụ nữ này thật mạnh mẽ!
Một cái hôn tối tăm trời đất, môi và răng gắn bó giao nhau như nói lên nỗi lòng của nhau.
Mãi cho đến khi khó thở người phụ nữ này mới buông ra.
Tần Kha nhìn đôi môi sưng đỏ của nương tử, bật cười lớn. Nở nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xi-do-tien-nhan/2715301/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.