“Mau, nghe nói Trần gia sắp bị xét nhà rồi, chúng ta mau đi hóng đi.”
“Đó chính là phú thương giàu có nhất ở chỗ chúng ta, thế này là đắc tội với ai vậy chứ?”
“Ai quan tâm nguyên nhân là gì, chúng ta qua đó nói không chừng còn có thể nhặt được ít của rơi!”
“…”
Khương Quán ở đằng sau vô tình nghe được, nàng chỉ biết phú thương vậy có nghĩa là có tiền! Mấy thứ lục soát ra được sẽ được bổ sung vào nhà kho của cẩu hoàng đế, nếu đã gặp được vậy Khương Quán cũng không thể bỏ lỡ cơ hội này.
“Ngươi cứ từ từ tính cho ta, tính xong thì cất vào nhà kho, lát nữa ta sẽ qua lấy.”
Trước khi đi, Khương Quán dặn dò chưởng quầy một tiếng, nàng đứng ở cửa vớ bừa lấy một người qua đường để hỏi vị trí của Trần gia, sau đó lập tức phóng như bay đến nhà họ Trần.
Cũng không biết nhà họ Trần có quan hệ với Tống Cửu Uyên hay không nhưng đúng thời điểm này bị xét nhà vậy sợ là cũng có chút liên quan rồi.
Khương Quán không kịp nghĩ nhiều, đợi khi nàng lén lút lẻn vào Trần phủ cũng nghe được rõ ràng tiếng quan binh tiến vào từ cửa chính.
Nàng cũng không chậm trễ mà trực tiếp bắt đầu vơ vét, Trần gia không hổ là phú thương, bảo vật trong nhà kho không hề kém hơn vương phủ tí nào.
Lớn thì có tranh chữ, đồ cổ, quạt giấy, san hô Nam Hải, chân trâu Bắc Hải, đồ trang sức bằng phỉ thúy… nhỏ thì có áo bông, quần bông, giày bông, vải vóc… Khương Quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xet-nha-luu-day-ta-don-sach-kho-ke-dich-di-chay-nan/3849818/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.