“Đúng đúng đúng, nàng ta quả thật không có tư cách để khoa trương như vậy.”
Thẩm Thiên đảo tròng mắt như bi, lại đè thấp thanh âm than thở với Tống Cửu Ly: “Nhưng ai kêu nàng ta cứu được quan sai người ta chứ, bây giờ quan sai cũng bao dung với nàng ta hơn chúng ta cho nên chúng ta không thể gây sự trực tiếp với nàng ta được.”
“Nàng ta chỉ may mắn mà thôi.” Tống Cửu Ly bĩu môi, trong đầu vẫn là hình tượng từ thời Khương Quán không cần thể diện bám riết lấy đại ca của nàng ta.
Trong lòng Thẩm Thiên cũng oán trách: “Đúng là như vậy nhưng quan sai người ta lại không cảm thấy thế đâu.”
Tống Cửu Ly im lặng, thật ra thì nàng ta cũng biết, quan sai đối xử tốt với Khương Quán cũng sẽ có lợi đối với phòng cả bọn họ.
Không dụ dỗ được Tống Cửu Ly khiến trong lòng Thẩm Thiên tức giận, thầm chửi cô ta đúng là đáng kiếp, nhưng ngoài mặt vẫn thân thiết nói: “Ly Nhi, tuy rằng chúng ta đã chia nhà nhưng tốt xấu gì thì ta cũng là đường tẩu của ngươi, nếu có chỗ nào cần thì ngươi cứ thoải mái nói với ta nhé.
Dù sao thì ta vẫn luôn chướng mắt Khương Quán, không sợ đắc tội với nàng ta.”
“Ừm.” Tống Cửu Ly thấp giọng đáp một tiếng, tròng mắt lại liếc thoáng qua Khương Quán đang nói chuyện với mẹ nàng ta, tâm trạng trong lòng rất phức tạp.
Cho dù có oán hận Khương Quán nhưng thật ra cô ta cũng không ngu cho lắm, cho dù lúc này Thẩm Thiên đang khuyên cô ta nhưng chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xet-nha-luu-day-ta-don-sach-kho-ke-dich-di-chay-nan/3849815/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.