Cảnh Nghị đang chuẩn bị đi gặp chu công thì chuông điện thoại báo tin nhắn WeChat inh ỏi.
Lục Hiểu Lam: [văn bản]
Lục Hiểu Lam: Che dấu hành tung giúp tôi.
Cảnh Nghị: @_@ Cô bị ám sát à?
Lục Hiểu Lam: Cẩn thận cái miệng của anh.
Cảnh Nghị: icon cười che miệng, vậy bệnh viện Nhân Ái là cái quỷ gì?
Lục Hiểu Lam: Biết nhiều sẽ bị diệt khẩu đấy.
Cảnh Nghị: …
Rạng sáng Lục Hiểu Lam một mình đến bệnh viện như đã hẹn.
Cô chậm chạp bước đi trên hành lang, ôm chặt lấy bụng, đau đớn không tả nổi.
Đúng như lời bác sĩ nói, cơn đau chỉ có hơn chứ không giảm, càng lúc càng kéo dài.
Thuốc giảm đau chỉ có hỗ trợ phần nào, tác dụng vừa hết liền bộc phát đến đáng sợ, vùng kín đều đặn ra máu sẫm màu.
Nước mắt Lục Hiểu Lam bất giác rơi xuống, cô đưa tay sờ lên bụng, nhẹ giọng nỉ non.
“Bảo bối, mẹ xin lỗi…”
Cơn đau hiện tại đau gấp trăm ngàn lần trước đây, khiến cho người có sức chịu đựng tốt như Lục Hiểu Lam cũng không kìm được rên thành tiếng. Trán rịn một tầng mồ hôi, một lúc sau không chống đỡ nổi rơi vào trạng thái hôn mê bất tỉnh.
***
Sau khi tìm đến Lục gia, nhận được tin Lục Hiểu Lam đã bay sang Anh du học.
Tần Tử Sâm không về biệt thự, cũng không quay về Đại bạch viện mà lại ở chung cư ngoại ô của Lục Hiểu Lam. Từ hôm anh phá cửa xông vào cô đã cài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xem-vo-nhu-mang/3595391/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.