Một bụng thắc mắc, cô ta lân la đến làm như quan tâm hỏi han.
“Hiểu Lam, tối qua cậu có gặp được Diễm Tinh không thế?”
Cô ta cố tình bỏ thuốc Lục Hiểu Lam, còn giả vờ nói Chu Diễm Tinh đang ở trong phòng đợi cô. Tin chắc là Lục Hiểu Lam chắc chắn sẽ đến tìm ả ta tính sổ.
Chu Diễm Tinh ba ngày trước đến Lục gia chọc ông ngoại cô tức giận đến lên huyết áp phải vào bệnh viện cấp cứu. Ả sợ phải quỳ từ đường nên bỏ trốn mấy ngày nay.
Nhưng ả ta không biết được rằng, cũng chỉ là một đứa con riêng của Chu Bửu Nghị đến cả tư cách bước vào cổng nhà họ Lục cũng không có.
Ha… quỳ từ đường, xem bản thân thành con cháu của Lục gia, ả đang nằm mơ sao?
Lục Hiểu Lam quả thật đã tin lời cô ta đến phòng gặp Chu Diễm Tinh. Nhưng không ngờ cô lại gõ cửa nhằm phòng.
Mẹ nó! Tần Tử Sâm không thể nào không nhận ra cô, vậy mà hắn vẫn nhắm mắt ăn sạch cô.
Thật ra cũng đã là may mắn rồi, nếu Lục Hiểu Lam đến đúng căn phòng đó, thì thứ chờ đợi cô là ba gã đàn ông lạ mặt, chứ cũng không phải là Chu Diễm Tinh.
Lục Hiểu Lam vờ như không nhận ra âm mưu của cô ta, cười khẽ.
“Tôi mệt nên về trước”
Châu Anh Thảo nhíu mày lại, sốt ruột hỏi.
“Không xảy ra chuyện gì sao?”
Lục Hiểu Lam bật cười.
“Cậu mong tôi xảy ra chuyện gì?”
Châu Anh Thảo hơi chột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xem-vo-nhu-mang/3595356/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.