Tần Tử Sâm mở mắt ra với cơn đau đầu, mắt nhìn theo bóng lưng người phụ nữ đang có ý định bỏ trốn, trầm giọng lên tiếng.
“Lục Hiểu Lam, còn chưa ra điều kiện đã đi rồi sao?”
Lục Hiểu Lam đang khập khiễng mang giày, bỗng dưng giật mình, đánh rơi luôn cả túi xách.
Cô cố gắng nặng lên nụ cười, nhưng nhìn sao cũng thấy cứng đờ.
“Anh dậy sớm thế, tôi… hôm nay có tiết”
Tần Tử Sâm nửa nằm nửa ngồi trên giường, do cử động góc chăn trượt xuống, lộ ra vòm ngực màu đồng săn chắc, rắn rỏi.
“Sao cười còn xấu hơn cả khóc thế… nói nghe xem, điều kiện của cô là gì?”
Lục Hiểu Lam nhíu mày lại, môi anh đào khẽ nhếch lên.
“Điều kiện thì có một…”
Tần Tử Sâm ném chăn sang một bên, tất nhiên bên dưới chỉ mặc mỗi chiếc quần lót.
Lục Hiểu Lam mất tự nhiên quay đầu đi, mặc dù cả đêm qua cùng anh lăn lộn.
Nhưng đó là hậu quả của việc say rượu, bây giờ đang tỉnh táo khó tránh khỏi việc ngại ngùng.
Tần Tử Sâm vừa ngang nhiên mặc quần áo, vừa chờ đợi câu tiếp theo của cô, mặt không biến sắc.
“Sao không nói tiếp, thấy tôi đẹp nên ngây ra rồi?”
Xùy, cái đồ tự luyến!
“Sắp trễ giờ rồi, đưa tôi đến trường đi”
Tần Tử Sâm đột nhiên bật cười.
“Tốn công tốn sức nghĩ cách bò lên giường tôi, chỉ có mỗi điều kiện đó thôi à?”
Lục Hiểu Lam mất hết kiên nhẫn, tức giận quát lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xem-vo-nhu-mang/3595355/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.