Cẩn Duật không phải loại công tử thiếu tiền gì cho cam. Nhưng cái giá chuộc Nam Án khiến hắn khóc thét. Bốn trăm lượng bạc đó? Thế này là muốn cắt cổ hắn rồi. Cậu cũng không ngờ giá của bản thân lại được đẩy lên cao thế.
Cho đến giữa đêm phố đèn đỏ đã khuất phía xa xa, Nam Án theo chân Ân Điển và Tiêu Cẩn Duật tới tá túc tại một đạo quán sát bìa rừng. Dọc đường đi, có một tên ngứa mồm không kìm chế được mà chọc kháy cậu. Và người đó ngoài Ân Điển ra thì không còn ai khác.
- Là kĩ thì có bao nhiêu đồ mà mang lắm thế. Chẳng qua cũng là son phấn dùng để câu dẫn nam nhân.- Câu nói thật khiến người nghe cảm thấy ngứa tai. Nhưng cơ bản đã xuất thân kĩ, có gì để biện minh đâu.
Thời nay thì người ta thường cất đồ vào trong ống trúc mang đi cho tiện. Vì điều kiện môi trường bên trong nó rất tốt, dễ bảo quản đồ. Cậu lơ hắn đi, chân bước nhanh hơn về phía trước. Cả ba người chúi đầu vào bản vẽ trên tay Ân Điển.
- Khốn thật, cứ tưởng báu vật lớn là trong ống phải có hai ba bản vẽ. Ai ngờ chỉ có một bản cải tiến máy bắn đá.
Ân Điển vừa rít lên vừa gào mồm chửi. Không quên nói kháy cậu.
- Đã thế còn rước thêm một kĩ nam về. Tiêu Cẩn Duật ngươi đây là chê chưa đủ vướng tay vướng chân đúng không? Này tên kia, có biết võ vẽ gì không? Đến lúc đánh nhau thì đừng có cong đuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xem-thuong-ta-ngai-du-kha-nang/2921847/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.