Nam Án mơ màng một chút, mi mắt nhăn khẽ rồi chợt tỉnh. Mùi hôi tanh trong không gian ẩm thấp sộc vào mũi cậu, Nam Án đang định lên tiếng thì có người đẩy nhẹ vai cậu.
- Là ta, im lặng.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc cậu như được trấn an, liền dịch sát vào người hắn.
- Chủ nhân, người mang dao phòng thân chứ?
- Hình như vẫn còn.
- Hai tên kia im mồm!
Tiếng gắt vang lên từ bức tường. Nam Án khẽ ghé đầu vào đó, phát hiện trên mặt tường có một mảnh kim loại, mặt sau nó được nối với sợi dây cước nhỏ, có thể nhìn ra đây là thiết bị liên lạc. Nó sẽ thông qua độ rung của dây chuyền âm thanh đến đầu bên kia. Phía đầu dây kia là Ân Điển. Cẩn Duật dịch sát lại bên cậu, nói với người bên kia.
- Đưa tứ hoàng tử và toàn binh ra khỏi cổng. Đứng chờ bên ngoài tường thành. Đến qua canh mão ta với Nam Án chưa trở ra thì lập tức hồi cung, chi viện binh.
- Rõ!
Sau tiếng nói đó vạn sự rơi vào tĩnh lặng. Có lẽ Ân Điển đã rời đi. Cẩn Duật với Nam Án đành im. Cậu khẽ dựa lưng vào tường, lấy lực đó kéo mình lên, rồi chà dây trói vào góc cạnh của mảnh sắt.
- Ngồi xuống, đừng gây ra tiếng động!
Hắn gắt nhẹ, bên ngoài phòng giam có tiếng bước chân.
- Ngươi đã chặt tay hai tên đó chưa?
Tiếng nói âm trầm đó đối với cậu hết sức quen thuộc. Còn với hắn, đó chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xem-thuong-ta-ngai-du-kha-nang/2921818/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.