Chuyến đi kéo dài trong hơn một tháng trời. Tuyết bắt đầu rơi, đến mùa Nam Án trông yếu rõ rệt đi. Mà cũng đúng, thể trạng cậu vốn yếu, bên trong người lại có cả ám khí. Chưa kể trước đây cậu là ở kĩ viện, phố đèn đỏ Linh Lang luôn đông đúc người qua lại, đương nhiên sẽ ấm áp hơn con đường phủ tuyết cả trăm dặm này.
Cẩn Duật cũng biết điều đó nên có ghé qua vài làng mạc nhỏ mua than đốt sưởi ấm cho cậu. Trời vào đông âm u, nhìn tứ phía chỉ một màu trắng xoá. Đến cuối năm vừa hay đến nơi. Thành Thanh Long, hay còn được gọi là Long Thành là thủ phủ của tỉnh Hoà An, cũng đồng thời là kinh đô của cả nước. So với những nơi khác phải nói là giàu có hơn rất nhiều, cuộc sống người dân sung túc, tập trung nhiều vào buôn bán hàng hoá. Phủ của Cẩn Duật vốn ở đây, nó nằm ở ngay trung tâm Long Thành. Sau khi về đến nơi, Trần Trung Hiếu đã trở lại hoàng cung để bấm báo kết quả chuyến đi hoà ước với bộ lạc Thừa Khuất. Ân Điển cũng trở về phủ của mình.
Nhà của Cẩn Duật không lớn, lối đi chính trong sân lát đá cẩm thạch xanh, hai bên rải sỏi đá, trên tường nhà lại phủ đầy hoa giấy trông rất thơ. Gian nhà chính rộng rãi, các cột nhà khắc đạo làm quan làm tướng. Nội thất bên trong cũng giản dị, mang lại không khí vô cùng đầm ấm. Về người hầu trong phủ thì không quá đông, họ tập trung chủ yếu ở viện sau. Vì Cẩn Duật rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xem-thuong-ta-ngai-du-kha-nang/2921810/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.