Thật vất vả để dỗ Nhị Bảo ngủ, Tùy Thịnh ngồi thẳng dậy chuẩn bị đi về, bất ngờ nhìn thấy Đại Bảo ở phía đối diện đang tập trung tinh thần nhìn chằm chằm anh đầy mong đợi.
Trong đầu Tùy Tùy thoáng quá một ý nghĩ không tốt, chỉ có thể nhắm mắt đi tới, cúi người xuống ôn nhu nói với Đại Bảo: "Đại Bảo sao còn chưa ngủ? Không mệt sao?"
Ánh mắt Đại Bảo không thay đổi, giống như đang nói —— mau đến đây vuốt lông cho bổn vương.
Tùy Thịnh không thể làm gì khác hơn là thử vươn tay thăm dò phủ lên đầu nhóc, sờ sờ mái tóc ngắn cũn, quả nhiên Đại Bảo lộ ra bộ dáng vô cùng hưởng thụ.
Trời! Muốn! Diệt! Anh!
Thôi xong rồi! Hiện tại Đại Bảo cũng có ý muốn được sờ sờ đầu!
Sau này trọc đầu như lời của anh anh gánh không nổi bị hai thằng nhãi con truy sát QAQ.
Tùy Thịnh khóc không ra nước mắt, nhưng mà Đại Bảo không giống Nhị Bảo, nếu anh dừng lại, Nhị Bảo chỉ biết liều mạng nhào vào lòng bàn tay của anh, Đại Bảo thì khác, nhóc chỉ bình tĩnh nhìn anh, ánh mắt kia làm cho Tùy Thịnh nghĩ tới Giang Cảnh Xuyên, vội vàng tiếp tục dùng lực sờ sờ mạnh tóc của nhóc dỗ nhóc vui vẻ.
Trên thục tế không cần lo lắng tình cảm cha nuôi và con nuôi không tốt, Tùy Thịnh tin tưởng, hai cục cưng này thân thiết với anh hơn.
Chờ sau khi hai cục cưng ngủ, trời cũng không còn sớm, Tùy Thịnh xuống lầu liền thấy mẹ Giang ngồi ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xem-ra-anh-rat-co-tien/1898077/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.