Giữa sự kiện ban ân bên ngoài và gian phòng với lối đi bí mật trong sân tiệm rèn, tường nham thạch vây quanh bốn phía rất dày, hoàn toàn cách âm với thế giới bên ngoài, trần nhà cứ khoảng cách 10 bước chân sẽ có 1 ngọn đèn thạch trắng đắt tiền, lúc được thắp sáng tuyệt không vang lên 1 tiếng động mà còn có mùi thơm nhạt thoang thoảng.
Ông chủ Mạc đuổi bọn tiểu nhị đi, tự mình phục vụ, 1 bên kính nước dâng trà, tiện thể cùng ân vương phu nhân thưởng thức những bức điêu khắc và bức họa nổi tiếng treo trên tường.
Cho đến khi nghe thấy chủ tế và ân vương đề cập đến thành chủ, ông chủ Mạc mới lặng lẽ lau mồ hôi, lại không nhịn được mà dóng tai lên nghe ngóng.
Nhan Ân vương ngồi tựa lưng trên ghế dài, bắt chéo chân, đôi mắt nâu nhàn nhạt nhìn nam nhân đang phẩm trà ở phía đối diện, nhịn không được mà nhíu mày:
"Còn chưa tìm được thằng cháu đáng chết của ta sao? Cũng đã mấy ngày rồi, lúc đó, chính mắt ta nhìn thấy thầy phù thủy của thú nô yếm nguyền lên y, cả mặt y toàn là máu, toàn bộ dung mạo đều bị hủy hoại, dọa cho toàn bộ đội vệ binh bên cạnh chẳng ai dám đến gần, cứ cho dù y đã chết trong rừng sương thì cũng phải tìm thấy xác chứ."
"không không không, Ân vương đại nhân, là tôi nói không rõ."
chủ tế Mạc Vân nâng chén trà, gạt gạt lá trà trên mặt nước, dùng ngữ điệu thong thả trấn an sự nôn nóng của đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xay-dung-vuong-toa/2592218/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.