Bốn phía yên tĩnh không một tiếng động.
Trong phòng ngủ tăm tối, Nhan Túy thần trí mơ hồ hỗn loạn mà ghìm chặt Trầm Khinh Trạch lên cánh cửa.
Cả người cậu nóng ran lên, ấn đường đen nghịt, nơi thái dương, cổ và cánh tay ấy, tĩnh mạch lộ ra, làn da lộ ra phía bên ngoài lan ra thành một màu đỏ ửng.
"Nhan Túy! Đã nhìn rõ ra được tôi là ai chưa?"
Trầm Khinh Trạch bị hơi thở nóng hầm hập của đối phương thổi đến nhíu chặt mày lại, không cử động nổi tay nữa, chỉ đành dùng chân thôi.
Lý trí của thành chủ đại nhân bị giăng mờ mịt, thế nhưng vũ lực lại chẳng chịu nhường người khác chút nào, nhấc đầu gối lên, kiềm chặt đối phương lại, cánh tay vừa buông ra lại nắm chặt lấy cằm của y, ngẩng đầu cắn vào đôi môi không ngừng khép mở kia.
"Ưm---"
Mùi rỉ sắt của máu rất nhạt tràn lên đầu lưỡi, Nhan Túy trầm mê mà mút lấy trong giây lát, rồi mới thong thả ung dung mà liếm lên giọt máu nơi khóe môi, ánh mắt cậu mơ màng nhìn vào y, tựa như một quý tộc nhã nhặn thưởng thức bữa tối của mình đang nghĩ xem nên cắn ở chỗ nào.
"Suỵt---đừng cửa động lung tung..."
Sự chống cự của Trầm Khinh Trạch và mùi máu tươi phảng phất gần như đã lấy được lòng của cậu, ánh mắt của Nhan Túy càng thêm hưng phấn.
Nhan Túy thấy rất phiền, thế nhưng cậu nóng quá, cơ thể trống rỗng, mà còn rất đói nữa, con người trước mắt tỏa ra một lực hấp dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xay-dung-vuong-toa/2592122/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.