Tro tàn của Liệt Diễm Trảm tựa như những ngọn lửa lập lòe trong bóng đêm, cuối cùng, nó từ từ tan biến.
Chiến trận lại một lần nữa bị bóng đêm bao phủ lấy, bốn phía xung quanh tràn ngập mùi cháy khét và hăng hắc của khói thuốc súng, khắp nơi trên mặt đất đều là ánh lửa đang bốc cháy.
Trầm Khinh Trạch bị bao vây bên trong lòng địch, y cũng chẳng kịp chém gã thầy pháp của kẻ địch thêm một đao nữa.
Vào thời khắc này, trên giao diện chính của y, ánh sáng đỏ cảnh cáo chớp nháy điên cuồng, Kinh Sợ, Liệt Diễm Trảm cùng với Vạn Quân Sấm Sét, toàn bộ đều đang ở trong trạng thái chờ nạp lại năng lượng, trong một khoảng thời gian ngắn, y không thể sử dụng chúng lần nữa.
Hiệu quả của Kinh Sợ đã kết thúc, đại quân kỵ binh của thành Minh Châu từ từ hồi phục trở lại từ trong trạng thái tiêu cực của sự hoảng sợ, thế nhưng cái kỹ năng phi thường đó của Trầm Khinh Trạch, sấm sét cuồn cuộn, cùng với lực sát thương có thể nói là kinh khủng, vẫn còn để lại ấn tượng khắc sâu trong đôi mắt của bọn chúng.
Ngay cả thầy pháp đại nhân tôn quý cũng đã ngã xuống rồi, những binh lính bình thường như chúng đây nào có còn đường để chống cự cơ chứ?
Sự sợ hãi một khi đã xuất hiện trong lòng thì nó sẽ đâm chồi bén rễ trong đó, không thể ngăn nó lại được nữa rồi.
Uy lực của Liệt Diễm Trảm vẫn còn sót lại, đội kỵ binh đi đầu tiên ngập ngừng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xay-dung-vuong-toa/2592104/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.