"Lời chúc" khác người của Trầm Khinh Trạch khiến cho mọi người trong quảng trường chìm trong một bầu không khí thoải mái và vui mừng.
Những sứ giả tại khu vực dành cho khách quý dù có thầm hâm mộ và ganh tị đến mức nào thì vào giờ phút này, họ cũng chẳng thốt được nên bất cứ lời châm chọc nào nữa, sự thật bày ra trước mắt, họ chỉ có thể im lặng.
Sau khi thực sự cảm nhận được sự vùng lên đầy mạnh mẽ của thành Uyên Lưu, cảm giác bức bối không dứt trong lòng của Đế Á lại càng nặng nề hơn, hắn càng lúc càng nghi ngờ rằng chẳng biết bản thân có thể thuyết phục được Trầm Khinh Trạch hay không, thành Minh Châu có thể cho y được cái gì không nữa?
Thế nhưng ngược lại, trong buổi triễn lãm tối nay, Tuyết Lai lại gặt được rất nhiều lợi ích, hắn đã quyết định, rằng cho dù thế nào đi nữa thì cũng phải thuyết phục cho được Trầm Khinh Trạch đồng ý cho Thương hội Bích Không mở chi nhánh tại thành Uyên Lưu, thậm chí còn không tiếc cho phép Uyên Lưu Ngân Tọa được mở chi nhánh tại Vương Thành của Bích Không.
Nghe thế, cô gái tiên tộc cạnh hắn há hốc miệng, đầy vẻ ngạc nhiên, Vương Thành Bích Không từ trước đến nay chưa từng cho phép bất cứ hiệu buôn của quốc gia khác gia nhập vào, chứ đừng nói đến cái nơi đất bắc khỉ ho cò gáy này.
Cô ta dẩu môi:
"Tuyết Lai đại nhân, thành Uyên Lưu đất chật người thưa, dân số của Vương Thành Bích Không còn gấp năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xay-dung-vuong-toa/2592078/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.