Editor: Vĩnh Nhi – Beta: Vĩnh Nhi
***
“Vốn là y tự làm tự chịu, nếu không phải y muốn bám lấy điện hạ, liệu có bị khinh thường như vậy không? Đủ thấy, ngay cả điện hạ cũng không thích một kẻ vô liêm sỉ như thế. Tiểu thư, người đừng quên, y là tình địch của người, là kẻ thù.”
Tuyết Y Nhân xua tay.
“Kẻ thù? Ta không ghét y nổi, chỉ cảm thấy đáng thương thôi.” Tuyết Y Nhân nhàn nhã nói: “Một người, lại có thể cô đơn đến mức sắp chết vì bệnh, cuối cùng chỉ còn một “kẻ thù” như ta thương y.”
Bên ngoài tuyết lại rơi, Tuyết Y Nhân sai người mang mấy chậu than tốt nhất đến, trong phòng mới ấm áp hơn một chút.
Quân Nguyên Thần xông vào, mang theo một trận gió tuyết.
“Điện hạ.” Tuyết Y Nhân đứng dậy.
“Y bị bệnh?”
Tuyết Y Nhân thấy giọng hắn có vẻ lo lắng, là đang quan tâm quá mức sao? Nếu vậy thì có thể thấy hắn có tình cảm rất sâu sắc với Bạch Cảnh Trần.
“Đúng vậy, đến giờ còn chưa tỉnh, thiếp mời đại phu rồi.”
“Uống thuốc chưa?”
Tuyết Y Nhân lắc đầu: “Đệ ấy chưa tỉnh, không bón thuốc được.”
Quân Nguyên Thần hừ nhẹ một tiếng.
“Y bị bệnh thật sao? Lẽ nào nàng bị y lừa rồi, giờ y thông minh hơn nhiều lắm, rất nhiều quỷ kế.”
Tuyết Y Nhân khó hiểu.
Quân Nguyên Thần đi đến gần giường ngủ, rũ mắt nhìn Bạch Cảnh Trần.
“Ngồi dậy.”
Quân Nguyên Thần ra lệnh, có điều Bạch Cảnh Trần không nghe thấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-y/3594530/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.