Editor: Tiểu Vũ – Beta: Linh Nhi
***
Thạch Đầu cảm thấy người trong vương phủ người này điên hơn người kia.
Ngay cả Bạch Cảnh Trần cũng bị ám ảnh cái gì đó, không biết từ đâu làm ra một hộp son môi phấn nước, cả ngày vùi ở chỗ đó bôi bôi trát trát, thoa xong lại chùi, chùi xong lại thoa.
Thế nhưng y bôi phấn không đều, thoa son như bị người khác đánh, vẽ lông mày bên dài bên ngắn, tay nghề tồi tàn này của y, còn không bằng bản thân từ nhỏ trong đống son phấn.
“Đúng thật là đã xấu xí còn tác quái.”
Thạch Đầu nhìn bộ dạng của y, giận mà không có chỗ xả.
Y không biết người trong vương phủ đều đang cười nhạo y, mắng y sao?
Những tì nữ bà mụ kia, lén lút thì thầm với nhau, cái sau khó nghe hơn cái trước.
Còn suốt ngày vác cái mặt trắng đến dọa người chạy khắp nơi.
Hơn nữa phấn càng bôi càng dày, giống như phấn dày rồi, che được những nốt đậu mùa kia, thì trông đẹp hơn nhiều.
Chỉ là từ một kiểu xấu, biến thành một bệnh xấu khác.
Còn không bằng những Tiểu quán* của Thanh Liên quán kia.
*Tiểu quán: người làm thuê, làm công, bồi, hầu bàn (chuyên làm một công việc nào đó)
Những Tiểu quán kia tốt xấu gì cũng trang điểm tinh xảo ưa nhìn, y thì cứ giống như đào kép, bôi một tầng phấn dày bịch, cả người đều trốn dưới phấn nước, không dám gặp người.
“Trị bệnh điên cho ta, vẫn là trị một chút não
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-y/3594527/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.