*Hồi ức của hoàng thượng:
Dường như là một đôi hồ điệp
Lần đầu tiên gặp nàng
Chỉ đơn giản là nghĩ nàng rất thú vị
Nhưng lúc thấy được khuôn mặt thật của nàng, ta sợ đến mức ngất đi.
Thật sự rất muốn biết nàng như vậy sẽ sống thế nào?
Nhưng lúc ở bên cạnh nàng, bộ dạng xấu xí dọa người đó đã dần dần tanbiến không rõ, dường như chưa từng xuất hiện, dần dần thành thói quen,thật ra ngẫm lại dáng vẻ của nàng cũng không dọa người lắm, đâu khác gìngười bình thường đều có một miệng hai mắt hai tai? Có gì đáng sợ đâu,còn hơn những người bề ngoài xinh đẹp nhưng tâm địa tà ác, trong ngoàikhông giống nhau, đó mới khiến người khác sợ. Chúng dần dần trở thànhmột phần không thể thiếu trong cuộc sống của ta, ta bắt đầu chán ghétnhững người xinh đẹp, bởi càng xinh đẹp thì sẽ khiến ta càng đề phòng,trừ diện mạo xấu xí của nàng ra, ngược lại lại khiến ta thích cũng không hẳn là thích, nhưng cũng không thấy ghét.
Nhưng tại sao mỗi lần ta tới gần nàng, nàng lại càng tránh xa ta? Ta chỉ là nghĩ nàng rất thú vị thôi mà.
Cho tới khi nàng rời khỏi hoàng cung, biến mất khỏi tầm mắt ta.
Ta ngồi trước bàn cờ một mình, nhớ tới nàng, nhớ tới bộ dạng của nàng,nhớ tới từng nét mặt của nàng, lúc đó ta mới thừa nhận, ta đã thíchnàng, ta thích nàng ở chỗ nào nhỉ?
Không biết! Cũng không tìm được đáp án, nhìn quân cờ, đối diện đen còn có trắng, nhưng đối diện ta đã không còn nàng.
Cảm giác đó thật cô đơn biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-nu-tung-hoanh-thien-ha/1615297/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.