Có phải đầu óc tên Đông Phương Bất Bại này không có não hay không, bảo hắn giải độc giúp ta, hắn lại bắt ta ôm quả bom này cả ngày, à quên, khôngphải bom, là trứng gà, trứng khổng lồ của con gà kia cho ta.. Nhớ lại ngày đầu tiên, hắn bắt ta thành một con gà mái, hai tư trên hai tư mang theo nó, ăn cùng nó, chơi cùng nó, tắm cùng nó, ngủ cùng nóluôn…
Ngày thứ hai, hắn lại bắt ta trở thành bộ dạng một phụ nữ có thai, đặtquả trứng đó ở trước bụng? Anh đã từng nhìn thấy phụ nữ có thai nào màbụng lại lớn thế chưa hả? Giờ ta sống mà phải vác thêm tận mười cân, đitrên đường một bước, ta ngã về phía sau một lần, không dám ngã về phíatrước, vì sợ sẽ làm vỡ cái ‘bụng’, chui ra thứ gì đó thì nguy! Ngày thứba còn quá đáng hơn, lại còn..bên trong tự dưng nhảy ra một thằng nhóc,mở miệng gọi ta là…”Mẹ”
“ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI”.
Trong phạm vi năm trăm dặm vang lên tiếng hét quái dị của ta, biểu lộ đầy đủ tâm trạng ta lúc này.
“Đây, đây, gọi ta có chuyện gì thế?” Hắn xuất hiện cứ như hồn ma, thình lình đứng ở sau lưng ta.
Nhưng ta chẳng quan tâm hắn xuất hiện kiểu gì, ta túm lấy áo hắn, hétto hơn nữa: “Chẳng phải anh nói giải độc giúp tôi sao? Thuốc không cholấy một chén, đại phu cũng không tìm lấy một người, chỉ ấp trứng màthôi, rốt cuộc anh có muốn giải độc cho tôi không??”
“Bây giờ chẳng phải cô đã nhìn thấy rồi còn gì?”
Á? Ta nhìn tay một chút, rồi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-nu-tung-hoanh-thien-ha/1615264/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.