“Anh làm thế nào mà cứu được tôi ra khỏi lũ nhện đó vậy?” Đến cả tênĐông Phương Bất Bại kia cũng sợ, vậy mà người này còn xông vào cứu ta,ta thật sự rất tò mò đấy.
“Phì…ha ha…”
Ha ha?? Hắn cười gì chứ?
“Thật ra lũ nhện này đã sùi bọt mép rồi, công lao là nhờ vào ‘mị lực’ của nàng, chứ không phải tại hạ…Ha ha”
Cái gì??? Không thể nào??? Ngay cả nhện cũng bị ta hù chết!!!!
“Chúng ta mau đi nhanh, nếu không hắn ta lấy mất long châu thì nguy to.”
Hắn cũng biết nơi này có long châu ư?
Động Bảo Điển
“Ha ha…không ngờ cô cũng thoát được khỏi lũ nhện đó cơ đấy”
“Những chuyện anh không ngờ tới sau này còn rất nhiều!” Tuy không nhìnthấy gì nhưng ta biết trước mắt nhất định là Đông Phương Bất Bại vừa nãy muốn hại chết ta! “Có phải thứ anh muốn Quỳ hoa bảo điển hay không?”
“Cô biết ở đâu?”
Ta nhận thấy giọng nói của hắn có phần xúc động.
“Đương nhiên tôi biết…” Ta tự tin nói.
“Chắc chắn cô sẽ không đơn giản nói cho ta biết đúng không?”
“Đương nhiên, trước tiên huynh hãy giải độc trên người nàng đã!” Công Tôn Hiệp ôm ta nói.
“Hóa ra là chuyện đơn giản như vậy, đương nhiên có thể, công tử tóc bạc”
Công tử tóc bạc? Là chỉ Công Tôn Hiệp à??
“Ta nghĩ Đông Phương huynh là võ lâm minh chủ chắc sẽ không nuốt lời chứ?”
Cái gì? Tên Đông Phương Bất Bại kia lại là võ lâm minh chủ? Không phải chứ?
“Nói mau, rốt cuộc Quỳ hoa bảo điển ở đâu trong số ba quan tài kia?”
Dựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-nu-tung-hoanh-thien-ha/1615263/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.