“Tạm biệt ca ca!” âm thanh non nớt lại vang lên, mà bọn người hầuđang chờ đợi số phận nghe tiểu chủ nhân lần thứ bốn mươi lải nhải. Nhưng mà ngoài ý muốn, Phượng Hiên như là rốt cục đã dặn đủ, chuẩn bị buôngtha cho sự tàn phá sức kiên nhẫn của mọi người. Hắn đem Phượng Vũ đặtxuống, phân phó một thị nữ bên cạnh ôm tiểu muội trở về phòng, nhìn tiểu Phượng Vũ vào phòng, hắn cầm cây quạt trong tay bắt đầu phe phẩy (hành động đây là quạt ý nhưng ta không biết dùng từ gì cho đúng cả nhà thông cảm nha),xoay người cười cười với Phượng Tiêu nói: “Tiêu, chuẩn bị đi thôi!”
“Dạ, thiếu chủ nhân!” Phượng Tiêu cungkính đáp. Sau đó hắn đi đằng sau Phượng Hiên mà âm thầm suy nghĩ, rốtcục chủ tử đã khôi phục hình tượng mà mình sùng bái trong cảm nhận rồi,may mắn thiếu chủ nhân chỉ có ở trước mặt tiểu thư mặt mới có thể có vẻkhông bình thường, cực không hình tượng. Trừ như vậy ra, chủ tử tuyệtđối là thông minh, làm người khéo đưa đẩy, xử sự lưu loát.
Hai người mới vừa từ Thanh Phong viện bước ra Phượng phủ thì thấycách đó không xa chỗ hồ nước Phượng TrọngNamđang nổi giận đùng đùng điđến . Phượng Tiêu trong lòng thầm than, nhất định là bởi vì thiếu chủnhân không có đúng hạn đi. Hắn khẩn trương nhìn tiểu chủ nhân, còn không có đợi hắn nhắc nhở Phượng Hiên đã dùng âm thanh nhiệt tình lớn tiếnghô: “Cha! Cha đã trở về!”
Phượng TrọngNamdừng bước lại, trừng mắt nhìn Phượng Hiên tức giận.Đợi hai người đi đến trước mặt hắn, hắn định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-nu-den-khien-hoa-thuy-yeu/3073738/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.