Sở Hà ở trong nhóm, đơn thuần là một sự bất ngờ.
Thời gian anh thuê nhà ở tiểu khu này gần 2 năm, vì nguyên nhân công việc nên bản thân rất ít khi ra ngoài, nơi thường xuyên đến sau khi xuống lầu là tầng một của tòa nhà số 13. Có một lần khi điện thoại gọi nước, điện thoại không gọi được. Sau đó dịch vụ đưa nước đã nói là thêm vào nhóm wechat, sau này nếu cần nước thì ở trong nhóm nói một tiếng, rất thuận tiện.
Sự thật chứng minh, đích xác là rất thuận tiện ... ...
Một nhóm nhân viên siêu thị ở trong nhóm, không chỉ đưa nước thuận tiện, trái cây nước ép gì cũng rất thuận tiện, mua đồ trên 30 tệ thì có thể chuyển đến tận cửa trong phạm vi tiểu khu.
Dần dần, anh hình thành thói quen tất cả mọi việc thường ngày đều giải quyết ở trong nhóm. Sau khi thức dậy muộn vốn muốn gọi người đến dọn dẹp vệ sinh. Nhưng tấm danh thiếp ở trong ngăn kéo cửa không còn thấy nữa, anh cũng lười phải tìm lại lịch sử cuộc gọi đã qua lâu rồi, bèn tiện thể vào nhóm wechat, đang lướt tìm danh thiếp thì nhìn thấy một hàng chữ “dọn dẹp nhà cửa, một tiếng 30 tệ” này.
Trước đó anh có mời người về dọn dẹp, một tiếng trên 40 tệ, trên 4 tiếng mới nhận làm. Mức giá rẻ thế này khiến anh ngẩn ra giây lát, nhưng cũng không nghĩ nhiều nữa, sau khi thêm bạn và hẹn thời gian, anh gọi thức ăn bên ngoài, sau đó đi tắm rửa.
“Phịch phịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-ho/3336067/chuong-12.html