“Lúc nào cũng được.”
Dường như là trả lời mấy chữ trong vòng vài giây, cảm thấy bản thân thể hiện cấp bách quá mức. Tô Mạt hít sâu một hơi, lại bổ sung: “Thứ sáu và thứ bảy tôi nghỉ, lúc nào cũng có thời gian.”
“Vậy bây giờ cô đến đi, buổi chiều tôi phải ra ngoài, không tiện lắm.”
Một câu nói đơn giản, khiến Tô Mạt phấn khởi mà cười thầm ở trong phòng, rất nhanh lại trả lời: “Được.”
Trả lời wechat xong, cô liền lấy chìa khóa ra ngoài.
Người đó ở trong wechat nói địa chỉ nhà mình, ở nhà 803 trong tiểu khu, khi Tô Mạt đến đang chuẩn bị gõ cửa mới chậm chạp suy nghĩ: Có phải là mọi việc quá thuận lợi rồi không?
Nhưng mà, suy nghĩ một chút, cô vẫn đưa tay gõ cánh cửa trước mặt.
Trước khi gõ cửa, cô gửi wechat cho Tô Dương nói: “Em lúc nãy ở trong nhóm wechat nhận dọn dẹp nhà riêng, buổi sáng sẽ làm việc ở nhà số 803. Phần ăn sáng của hai anh ở trong nhà bếp, sau khi anh và anh Thiếu Huy thức dậy thì cùng nhau ăn nhé.”
“Vào đi.”
Cánh cửa ở trước mặt mở ra, trên đầu truyền đến một giọng nữ lười biếng.
Tô Mạt ngẩng đầu, ánh mắt ngừng lại một giây mới giảm được cảm giác đột nhiên bị làm cho hoảng sợ,một tay đè ngực bước vào trong phòng, cô đứng ở tủ giầy bên cửa ngờ vực một giây, mở miệng hỏi một câu: “Cần đổi giày không?”
“Không cần.”
Người phụ nữ quay mặt qua, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-ho/3336066/chuong-11.html