Edit: Tiểu Mun (TieuMun1911)
"Cho dù có thể cho vịt ăn! Cũng không liên quan đến chúng ta." Trần Khải không muốn tranh cãi quá nhiều với hai người Trần bà tử, lôi kéo tức phụ nhi nãy giờ vẫn đứng ở một bên không hề nói một lời trở về phòng.
"Ngươi cũng đừng suy nghĩ quá nhiều, qua một thời gian thì tốt rồi, chuyện cũng chỉ nóng hổi lúc này thôi." Quay trở về phòng, nhìn tức phụ nhi nhà mình vẫn không nói một lời yên lặng ngồi một chỗ, suy nghĩ một chút Trần Khải liền lên tiếng an ủi.
Tức phụ nhi Trần Khải lẳng lặng ngồi một chỗ, không nói chuyện cũng chẳng lên tiếng đáp trả, mặt không chút cảm xúc cũng không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Trần Khải cũng không nghĩ nhiều, ngay cả hắn sau khi nghe lời nói của Trần bà tử cũng tức giận muốn chết, "Đừng nghĩ nhiều, dù sao ta tuyệt đối sẽ không cưới tiểu tức phụ," nói xong lại đi qua nhẹ nhàng ôm tức phụ, "Cũng sẽ tuyệt đối không phụ ngươi."
Nào biết ngày hôm sau liền không thấy tức phụ nhi Trần Khải đâu, đồ vật trong phòng vẫn như cũ, cũng không thiếu thứ gì, nhưng đến khi trời tối cũng không thấy người trở về, chờ Trần Khải quay trở về cũng đã là chiều muộn, khiến hắn lo lắng gấp gáp, những nơi cần tìm đều đã tìm nhưng vẫn không thấy người. Vì thế, khi màn đêm rất nhanh đã đến, Trần Khải liền đi tới thôn An Nhạc.
"Ai biết nhạc phụ không cho ta gặp hắn, còn nói nếu ta ghét bỏ hắn thì liền hòa ly! Sao ta có thể nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-ca-nhi-lam-ruong-ky/1087136/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.