Bên trong chướng mànhồng, một cô gái ẻo lả không xương như con rắn quấn quanh người gã đànông, đầu lưỡi nho nhỏ lia từng vòng trên từng tấc thịt của y, ngón taybúp măng di trên làn da nâu đồng, lúc vân vê lúc ấn nhẹ, lúc mạnh lúcyếu, lúc có lúc không, ý đồ nhen nhúm ngọn lửa dục vọng trong người y.
Song, y dường như đang lơ đễnh, tâm hồn treo ngược cành cây, lầm rầm nói mộtmình : “Ý? Quái lạ, sao tên nhóc này vẫn chưa tới nhỉ?”
Cô gái có vẻ bực mình lấy tay khẽ quay mặt y về phía mình, dùng ánh mắt mê hồnchất vấn : “Quan gia, chàng nói ai chưa tới cơ? Chẳng lẽ, chàng còn mờicô nào đến nữa sao?”
Gã đàn ông cười khẽ : “Có Tiểu Như nàng hầu hạ rồi, ta còn mời người khác tới làm gì nữa?”
Tiểu Như cố tỏ vẻ tức giận, quay lưng lại nhưng vẫn giả vờ vô tình chạm cơthể trần trụi của mình vào lồng ngực y, hòng nhen nhúm lửa tình rực cháy : “Hừ! Nếu như không nghĩ tới ả đàn bà khác thì sao lại mất tập trungvào lúc thế này, dù lòng thiếp nơm nớp lo sợ nhưng vẫn để chàng vào khuê phòng của mình, chuyện tày đình này nếu để cha thiếp biết nhất định cha sẽ lột da thiếp”
Y cười hì hì : “Nàng nói không sai, một khắcđêm xuân đáng giá ngàn vàng, chúng ta phải nên trân trọng từng khắc mộtmới đúng” Lời dứt, y liền lật người, đè cô gái xuống, cảnh xuân sắc nồng nàn lại được diễn tiếp.
Đột nhiên, một giọng nói cất lên, là giọng ngân nga vô cùng trêu ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xao-phu-bon-tien-chang-gioi-nang-ngay/189572/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.