Tư Không Tiểu Mễ trả lời : ta đã mời cô rồi, là do cô không ăn nổi đó chứ” Cô gái này không phải rắc rối bình thường, người ta dù thấy khó nuốtnhưng cũng miễn cưỡng ăn vài miếng lấy lệ, song cô ta lại khác, vừa cảmthấy không ăn được là cho ra luôn….
“Cái đó không tính!”
“Vậy thì ta cũng hết cách, cô ăn táo đỡ đi!”
“Ăn táo không có no, càng ăn càng đói”
Tư Không Tiểu Mễ bèn đưa cho cô một đĩnh bạc : “Số tiền này cho cô, cô cầm lấy mà mua đồ ăn”
Hóa ra cái này là tiền, Tiểu Hồ Điệp đón lấy, ngắm kĩ một lượt, sau đó nhét vào trong người : “Không được! Đồ ăn bên ngòai cũng không dùng tâmhuyết để nấu, muội không ăn được” Về điểm này thì cô không hồ đồ chútnào, lại vô cùng tỉnh táo nữa là đằng khác, đến món ăn của Lâm Tiên Lâucô cũng không nuốt nổi thì những quán ăn tiệm ăn nhỏ cũng chẳng thể nàovừa ý cô.
“Này, cô nhận tiền rồi thì đừng có theo ta nữa!” Tư Không Tiểu Mễ nhắc nhở.
“Cứ coi như là muội nợ đại ca đi nha, lúc quay về thiên đình muội nhất định sẽ trả lại cho đại ca” Tiểu Hồ Điệp lái sang chuyện khác.
“Chẳng phải cô bảo mình là tiên tử sao? Nếu đã là thần tiên thì tự tìm cách biến ra vài món để bỏ bụng đi!” Tư Không Tiểu Mễ tỏ vẻ bực mình. Bệnh hoangtưởng của cô ta chừng nào mới khỏi đây, vừa mới tỉnh táo được một lát….
“Khi còn ở thiên đình, ngòai bay lượn ra muội không học thêm pháp thuật nàohết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xao-phu-bon-tien-chang-gioi-nang-ngay/189571/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.