“Tránh ra! Tránh ra!” Một tóan quan binh bỗng xông vào, dẹp đoàn người dạtsang hai bên, để chừa ra một khoảng trống, một gã mặc quan phục liềnbước đến chính giữa, dừng lại trước Lâm Tiên Lâu, hắn chắp tay hành lễvới Tư Không Tiểu Mễ đang ngạo nghễ trên nóc nhà : “Hạ quan, Ngải ĐạiGiang, là huyện lệnh của bổn huyện, không biết Tư Không bang chủ giá đáo nên nghênh tiếp chậm trễ, thật là thất kính với ngài!”
Tư KhôngTiểu Mễ cất cao giọng : “Ngải đại nhân, thảo dân chỉ đi ngang qua bổnhuyện, nhân tiện dừng chân dùng cơm tại quý trấn, không hề có ý muốn làm phiền mọi người, làm phiền đại nhân khuyên nhủ mọi người quay về đượckhông?”
Qua khuyên nhủ của huyện lệnh cùng tóan quan binh, các vị hương thân phụ lão đều lũ lượt bỏ về, Tư Không Tiểu Mễ cuối cùng cũngcó thể bay xuống, an tâm tĩnh tọa nhâm nhi chung trà trong Lâm Tiên Lâu. Chưởng quầy họ Tiền của Lâm Tiên Lâu là một gã béo tai to mặt lớn,người lùn một mẩu, gã vô cùng bợ đỡ giúp Tư Không Tiểu Mễ sắp xếp mộtgian phòng thượng hạng, mặt tươi như hoa buông lời siểm nịnh : “Tư Không bang chủ đại giá đến Lâm Tiên Lâu của tại hạ, thật sự là “rồng tới nhàtôm”, tại hạ cảm thấy vô cùng vinh dự ạ!”
Tư Không Tiểu Mễ tỏ vẻkhông vui : “Hừ! Một tháng trước ông dùng trăm phương nghìn kế để mời ta tới Lâm Tiên Lâu, lúc đó ta cũng đã nói rõ với ông : ta có thể đến,nhưng không được đem chuyện này đồn ra ngòai. Song, xem ra hôm nay cóngười cố ý tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xao-phu-bon-tien-chang-gioi-nang-ngay/189567/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.