Lại một đêm nữa buông xuống.
Diệp Địch Sinh mặc một bộ quần áo ở nhà rộng rãi, nôn nóng không thôi bước qua lại trong phòng. Hắn rất không thích loại cảm giác bị người chưởng khống này, hắn cần không khí mới mẻ, cần tự do.
“Hôm nay muốn tắm rửa sao?” Tần Tự đi vào, trong tay lại cầm thêm vài tập tranh.
Diệp Địch Sinh không muốn trải qua cảnh tượng quẫn bách tối hôm qua lần nữa, hắn lắc lắc đầu nói “Không cần.”
Tần Tự gật gật đầu, đặt tập tranh lên tủ đầu giường. Y nhìn thấy vài tập tranh hỗn độn trên giường, nghĩ Diệp Địch Sinh đã xem qua tác phẩm của y, khóe miệng nhịn không được nhếch lên một đường cong “Ngươi không ghét tranh ta vẽ, phải không?”
Diệp Địch Sinh nhìn mặt y, cảm giác khó chịu trong lòng từng lớp từng lớp trào lên, hắn âm thầm nắm chặt tay, lại buông ra, miễn cưỡng cười nói “Ta muốn nghỉ ngơi, ngươi ra ngoài đi.”
Tần Tự ừ một tiếng, giống một con mèo lớn trộm sát lại gần muốn hôn mặt hắn, Diệp Địch Sinh vội vàng quay mặt đi. Tần Tự không hôn được, cũng không giận, mà cười tủm tỉm ra khỏi phòng.
Y trở lại phòng mình, đầu tiên là lần lượt nhìn kĩ toàn bộ ảnh chụp được treo trên tường, sau đó mới ngồi xuống, kéo ngăn kéo ra, cầm cái di động Samsung màu đen ra. Giống như ngày hôm qua, khởi động máy, chờ đợi màn hình sáng lên, âm thanh khởi động máy du dương vừa tắt, thân máy liền chấn động một chút, biểu thị có một tin nhắn mới.
Ánh mắt của Tần Tự ngưng đọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xao-dong/1525912/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.