- Này, bọn mày có để ý chuyện đội tuyển đợt vừa rồi không?
Giữa giờ ăn trưa, ba đứa trong phòng kí túc xá chúng tôi ngồi tụm ba lại tám chuyện. Tôi nghe đến đây thì hơi giật mình, tất nhiên là tôi biết chứ:
- Ừ, nhưng chuyện gì?
- Bồ con Lam học đội tuyển thì chả biết! - Chi nói.
- Ừ, thấy bảo cạnh tranh dữ quá. Minh có đỗ nhưng mà điểm không được bằng mấy đứa Anh 1.
Tôi ngần ngừ chẳng đáp lời Thư. Thời kì đầu này thật sự rất căng thẳng đối với Minh. Việc điểm đầu vào đội tuyển không cao đã khiến cho rất nhiều người nhìn ra việc cậu đã không còn nghiễm nhiên ở trong hào quang thủ khoa ngày nào. Cũng đúng, không học đội tuyển một năm, lỡ mất bao nhiêu kiến thức, so với những đứa đã thi học sinh giỏi quốc gia năm ngoái thì quả thực là chẳng hề dễ dàng.
Lần trước tờ giấy mà Minh cầm trên tay là danh sách đội tuyển chính thức năm ngoái, cậu vừa nhắm xem cậu phải vượt qua bao nhiêu người, vừa không chắc chắn về con đường mà mình phải đi. Dù không nói ra, nhưng tôi thừa hiểu, cái cách mà cậu bỏ thi đấu cho đội bóng rổ, ít phát biểu một số môn trên lớp hơn, tất cả đã nói lên sự chật vật mà cậu chẳng muốn thừa nhận.
- Minh là hi vọng của Anh 2, là bộ mặt của Anh 2. Trong lịch sử đội tuyển trường mình thì nhân tố Anh 2 thường là những người có sự nỗ lực và sức bật rất cao. -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xanh-xanh-goc-troi/3406677/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.