Mẹ Hoán Hiểu Đan và ông ngoại Tâm Di đón tiếp người nhà Giả Khinh Huân, đưa họ đi tham quan vườn hoa sau tiệm hoa và khu vực xung quanh.
Trong khoảng thời gian đó, Hoán Hiểu Đan vẫn đang bận rộn sắp xếp lại công việc ở tiệm hoa trước khi chuyển đến nơi khác.
Giữa lúc Hoán Hiểu Đan đứng ngẩn người trong quầy thu ngân của tiệm hoa, Giả Khinh Huân từ cửa sau bước vào, từ xa đã âm thầm quan sát dáng vẻ suy tư của cô.
Giả Khinh Huân bước đến sau lưng Hoán Hiểu Đan, chống hai tay lên thành quầy bao vây cô từ mọi phía. Anh nghiêng đầu nhìn cô, không ngần ngại hỏi thẳng: “Vẫn đang suy nghĩ chuyện hồi nãy sao?”
Hoán Hiểu Đan vẫn nhìn thẳng về trước, có chút miễn cưỡng gật đầu.
Trái ngược với thái độ có phần lo lắng của Hoán Hiểu Đan, Giả Khinh Huân lại vô cùng bình thản, còn nhiệt tình gợi ý.
“Ngày trước họ nhiều lần xua đuổi em, bây giờ phải đích thân đến tận nơi xin dâu, nhân cơ hội em trả thù đi, muốn gì thì đòi nấy, không cần nể mặt ai.”
Nghe Giả Khinh Huân nói, Hoán Hiểu Đan không nhịn được ngoái đầu nhìn anh bằng ánh mắt hoài nghi: “Họ là người nhà của anh đó, anh có thể đừng tính toán như vậy được không Giả thiếu gia?”
Giả Khinh Huân cười khẩy nửa miệng: “Anh sống vậy quen rồi.”
Hoán Hiểu Đan bất lực thở ra một hơi, một hồi sau mới bình tĩnh giải thích: “Thật ra… em muốn lấy anh, nhưng chưa từng có suy nghĩ sẽ trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xam-vao-tim-khac-vao-tam/3415796/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.