Rời khỏi gara, Hoán Hiểu Đan đến tạm biệt Dã Thường Nghi và Lý Lệ Mai. Cả hai đều biết chuyện Hoán Hiểu Đan đang gặp phải suốt tuần qua, nhưng không ngờ cô lại đột ngột chọn rời đi.
Dù đã khuyên ngăn hết lời, nhưng không một ai cản được quyết định của Hoán Hiểu Đan, bởi ai cũng rõ, chỗ dựa vững chắc nhất của cô đã đổ vỡ.
Thế nên cuối cùng, tất cả chỉ biết miễn cưỡng nhìn Hoán Hiểu Đan quay lưng chọn từ bỏ.
Một mình đi bộ trên vỉa hè, Hoán Hiểu Đan lúc này bình tĩnh hơn bao giờ hết. Tuy rằng tâm trạng không mấy tốt đẹp, thế nhưng cô vẫn còn chút tâm tư hít thở bầu không khí sau nhiều ngày nhốt mình trong nhà.
Đi được một hồi lâu, Hoán Hiểu Đan chậm rãi lấy điện thoại từ trong túi áo khoác, mở lên tìm số gọi thẳng cho mẹ của Giả Khinh Huân.
Chuông chờ đổ vài giây, mẹ Giả Khinh Huân vừa bắt máy đã lên giọng đay nghiến: “Cô lại muốn cái gì đây? Làm bẩn nó bao lâu nay chưa đủ hay sao? Nếu như cô còn nhân tính, cô đừng làm phiền đến cuộc sống của gia đình chúng tôi nữa!”
Chưa kịp nói gì đã bị xả một trận, Hoán Hiểu Đan chẳng khó chịu cũng chẳng nhún nhường. Có điều, cô chợt cười khẩy thành tiếng, nhẹ nhàng đối đáp: “Tôi biết chứ, thế nên tôi mới không cản Khinh Huân trở về cho các người bắt giữ. Nhưng mà, tôi gọi cho bác để nhắc nhở, bác bắt được con trai về, đồng nghĩa với việc bác đang tự tay giết chết con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xam-vao-tim-khac-vao-tam/3400378/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.