Đầu Đường Ngữ bị giữ chặt, đôi môi bị lấp kín. Cho dù trước đó cậu đã trải qua rồi, nhưng đến lúc hôn vẫn bị nghẹt thở. Cậu hồi hộp đến nỗi không biết để tay chỗ nào, đành đặt lên ngực Băng Mật. Nụ hôn này còn dài hơn lần ở trên sân thượng, không có gió lạnh làm phiền, không có sân trường ầm ĩ, cũng không có không gian rộng mở bốn phía. Chỉ ở trong cái phòng tắm nho nhỏ này, tình cảm nhanh chóng dâng trào, một chút hồi hộp ấy cùng tan theo nụ hôn. . Truyện Teen Hay Đường Ngữ đã không còn biết đêm nay là đêm nào, cậu hoàn toàn bị cuốn vào vòng xoáy dịu dàng. Từ nhỏ đến lớn, cậu chưa từng yêu đương, tình thân tình bạn cậu không thiếu, chỉ còn thiếu tình yêu. Đây là lần đầu tiên cậu cảm nhận được sự lôi cuốn kì lạ của tình yêu. Đối với cậu, nó thần kì như thế đấy, thần kì đến mức cậu cảm giác ngày nào không khí cũng ngọt ngào. Thời gian dần trôi, giọng 520 đột nhiên nhảy ra dọa Đường Ngữ giật mình, sau đó một lực quen thuộc tách Đường Ngữ ra khỏi lòng Băng Mật, hai đôi môi đang triền miên lập tức bị tách ra. Băng Mật kinh ngạc khó hiểu nhìn Đường Ngữ: "Cậu lại tính thời gian?" "Không phải, tôi không có mà." Đường Ngữ ngu ngơ nói, cậu giơ tay chạm vào môi, nhận ra nó hơi tê, cho dù Băng Mật hôn rất dịu dàng. Băng Mật xem điện thoại, phát hiện đúng là mười phút, tròn mười phút, Đường Ngữ thế mà lại tính chuẩn như vậy! Điều khiến hắn cảm thấy kì lạ là, rõ ràng hắn cảm nhận được Đường Ngữ đã đắm chìm trong cái hôn đó, nhưng cậu vẫn có thể tỉnh táo tính thời gian rồi quả quyết rời khỏi cái ôm mà không lưu luyến. Đường Ngữ tự bịa ra nhiệm vụ, nhưng lại nghiêm túc thực hiện như vậy. Quá kỳ lạ, Băng Mật nghĩ. Đường Ngữ không biết suy nghĩ của Băng Mật, đầu óc cậu lơ mơ vẫn chưa hoàn hồn. Cậu hồi tưởng lại nụ hôn lúc nãy, trong đầu bỗng dưng hiện lên hình ảnh hôm cậu say rượu bị Băng Mật mạnh mẽ giữ chặt, đón nhận nụ hôn của Băng Mật. Xấu hổ chết mất! Hình như đúng là cậu chủ động hôn Băng Mật trước thì phải! Tính ra thì đây là lần thứ ba cậu và Băng Mật hôn nhau nhỉ? Băng Mật đang nghĩ về vấn đề lúc nãy thì thấy Đường Ngữ bỗng chạy ra khỏi phòng tắm, hắn đi theo ra ngoài: "Cậu phải về hả?" "Tôi, tôi phải về đây." Đường Ngữ vội vàng cầm lấy túi đeo chéo* trên sô pha, chạy được vài bước lại quay lại cầm túi đồ đã mua lên, bình bịch chạy ra mở cổng rồi đóng cửa phịch một tiếng. *Ở đây bản gốc là "cặp sách" (书包) nhưng đi hẹn hò mà đeo cặp sách thì thật là kì cục, với cả trong chương 49 tác giả có nói Đường Ngữ đeo túi đeo chéo nên mình sửa lại. Phòng khách yên tĩnh trở lại. Băng Mật: "......" Hắn duỗi tay chạm vào môi mình, cực kì thỏa mãn với nụ hôn này. Lúc nãy Đường Ngữ đi về lại đỏ mặt, chẳng biết cái đầu nhỏ đó lại đang nghĩ gì. Hắn cúi đầu mỉm cười.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]