"Tố Trinh gặp nạn tại Bán Bộ Đa, hãy nhanh đến cứu!"
Ta nhìn thấy mấy chữ này, lòng liền sốt ruột như lửa đốt.
Tỷ tỷ đạo hạnh cao thâm, tại sao có thể bị thương? Ca ca còn đang bế quan, ta phải làm sao đây?
Ta vò đầu bứt tóc, cuối cùng quyết định mang theo pháp bảo của Tiểu Bạch xuống núi cứu tỷ tỷ.
Lại nói, mấy trăm năm nay Tiểu Bạch thu thập được không ít pháp bảo thần binh lợi khí, ta vào Tàng Bảo các lục tìm một hồi, rốt cuộc chọn ra được vài món hữu dụng nhất là quạt Ba Tiêu, Khốn Tiên tác cùng một viên Thái Thượng kim đan có thể cải tử hoàn sinh. Cũng không biết mấy thứ này Tiểu Bạch đi đâu cướp về, có lẽ không phải là hàng giả đâu.
Ta cắn môi tự nhủ, sau đó nhét ba món bảo bối vào tay áo, để lại một lá thư báo cho ca ca một tiếng, rồi bay khỏi Tử Trúc lâm.
Bây giờ còn lại hai vấn đề chính là: phá kết giới và tìm đường đến Bán Bộ Đa.
Chuyện thứ nhất tương đối khó. Dù ba trăm năm nay dưới sự đốc thúc của Tiểu Bạch cùng với quyết tâm luyện tốt pháp thuật để không trở thành gánh nặng cho ca ca, tu vi của ta đã tăng đáng kể, lại dung nhập năm trăm năm đạo hạnh của Tiểu Bạch, miễn cưỡng có thể xem là một yêu quái mạnh. Nhưng so với Tiểu Bạch mà nói, chút pháp lực đó của ta như muỗi mà thôi! Ta ôm đuôi nghĩ ngợi, cuối cùng hạ quyết tâm liều mạng thử một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-yeu-ngoc-giao/3266491/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.