Tiểu Bạch là ca ca của ta.
Bạch Bạch là tỷ tỷ của ta.
Nhưng Tiểu Bạch lại không phải ca ca của Bạch Bạch. Nói chính xác thì, giữa hai người họ không hề có mối liên hệ chi cả.
Uầy, các người yên tâm, trạng thái của Tiểu Thanh ta bây giờ là vô cùng tỉnh táo, không phải đang mê sảng.
Đó hoàn toàn là sự thật.
Kể ra thì cũng là chuyện của hơn ba trăm năm trước. Khi ấy, ta vừa mới tu thành hình người không bao lâu. Thông thường, bước cuối cùng để hoàn toàn có nhân thân là giai đoạn cực kỳ hung hiểm, không cẩn thận sẽ bị tẩu hỏa nhập ma, vĩnh viễn vào tà đạo, không thể nhập tiên bang là chuyện nhỏ, chân khí đảo loạn đứt hết kinh mạch mới là việc lớn. Vì thế, ở giai đoạn đó, mỗi xà yêu đều cần cha mẹ hoặc trưởng bối ở bên cạnh quan sát, khi có dị biến thì lập tức truyền cho ít nhất là một trăm năm đạo hạnh để giữ mạng.
Ta là một con rắn không cha không mẹ, trừ ca ca ra thì chẳng có họ hàng thân thích gì cả. Là Tiểu Bạch nuôi ta từ rắn con thành rắn yêu, mấy trăm năm liền, cho dù chịu bao nhiêu khó khăn đều che chở ta, nuông chiều ta. Trời mưa Tiểu Bạch nhường chỗ ráo cho ta, trời nắng Tiểu Bạch nhường ta bóng râm. Trong ấn tượng của ta, Tiểu Bạch là cha, là mẹ, là ca ca, là bạn hữu. Hắn luôn luôn mỉm cười dịu dàng dung túng mọi lỗi lầm của ta, luôn luôn dùng đôi tay đẹp đẽ như ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-yeu-ngoc-giao/3266470/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.