Ngoại ô, trong một tòa miếu Quan Âm hương khói bao quanh nghi ngút, luẩn quất trên cả những trụ băng ven đường, thế giới tinh khiết làm cho mọi người đều cảm thấy vui vẻ thoải mái.
“Đi ra ngoài hít thở không khí, tinh thần của mọi người sẽ đều sảng khoái hơn.” Bối Bối đứng ở trên bậc thang, quay về hướng núi tuyết phía xa, hít một hơi khí lạnh buốt trong trẻo vào ngực, cảm giác trong lành dễ chịu.
Uyển Nhi và Thúy Nhi cùng lắc đầu, đầu tiên là Thúy Nhi pha trò: “Bối Bối công tử nhìn giống như con mèo nhỏ bị nhốt đã lâu.”
“A? Con mèo nhỏ? Ta giống như con mèo nhỏ?” Bối Bối trợn mắt tự trỏ vào mũi mình.
Sau đó, nàng bĩu môi: “Không sai, mặc dù ta rất thích mèo, nhưng lại nghĩ sẽ phải trở thành động vật nhỏ bốn chân, không cẩn thận một chút bị người ta giẫm lên không phải đi đời nhà ma sao? Xằng bậy nha.”
Thúy Nhi bật cười: “Bối Bối công tử, nô tỳ chỉ chỉ ví dụ thế mà.”
“Ta biết ngươi chỉ ví như thế, ta chỉ thương cảm cho con mèo nhỏ, cảm khái cho dáng người nhỏ bé gặp phải nguy hiểm.” Bối Bối nói xong, tay vừa xoa xoa vào má, vừa thở dài thương cảm.
Lúc các nàng đi xuống bậc thang, bậc thang đối diện xuất hiện một bóng thư sinh đang tiến lại, bước chân của Uyển Nhi thoáng dừng lại, làm Bối Bối phản ứng không kịp suýt đụng phải.
“Nguy hiểm thật! Uyển Nhi, tại sao ngươi đột nhiên dừng lại cũng không nói một tiếng, suýt nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002636/quyen-1-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.